Wednesday, September 1, 2010

Ai phá nhất nhà ?


Đương nhiên hổng phải là mẹ rồi.

Vậy thì chỉ còn hai cha con thi thố với nhau thôi.

Cha sờ sờ một tí chỗ nghi nước dột, thế là sau cái "sờ sờ một tí", cái tường lủng một lỗ to bằng cái tô, phải hì hà hì hụi đi kiếm đồ về trám trét sơn phết mất tuần lễ (hờ hờ, nhưng cũng phải cảm ơn Ba S vì đã phát hiện ra chỗ đó để sửa cái ống nước bị rỉ, chứ không thì nguy to).
Con thì sục sạo khắp nhà, kéo đồ chơi từ nhà trước ra nhà sau, nhà lúc nào cũng như có giông bão, vì đồ đạc mới sắp xếp lại trên kệ, quay qua quay lại thấy "bão" giật xuống đầy sàn.
Cha giật nước có cái bồn cầu, vậy mà cái cần giật cũng gãy phăng.
Con thì xem sách xong cuốn nào là xé tan tành cuốn đó, lại còn nhét xe vào bình nước, lôi hết tóc tai của mấy con thú nhồi bông ra tùm lum.....

Hai đấu thủ này thật là "Kẻ tám lạng, người nửa cân".
Tuần này với cái gạt nước gãy, Ba S tạm thời giành giải nhất. Để coi tuần sau T có đoạt lại "cúp vàng vô địch" được hông

PS 1: Dạo này có người yêu đời ghê gớm. Bài hát thì chẳng thuộc , nhạc thì chưa biết chơi, nhưng làm gì cũng hát nghêu ngao. Cả ngày cứ nghe ríu ra ríu rít như chim



PS 2: Dạo này người ấy cũng nói được nhiều câu hai, ba chữ rồi . "Ba Sân" , "Đi dàm", "Ớt cay", "Bà Nộiii - luôn kéo dài cuối câu","Bật ki di " (nhờ có thông dịch viên thì tạm hiểu là "bật ti vi"), "Bong bóng bay", ....và rất nhiều từ khác. Còn hỏi T "Cái này màu gì con?" thì câu trả lời luôn luôn là "Xanh đỏ xanh" độc nhất vô nhị (Mẹ mà hiểu được ý T muốn tả màu gì thì mẹ chít liền)