Wednesday, April 28, 2010

Thời gian như bóng câu qua thềm...



Câu nói này hổng biết của tác giả nào, nhưng mẹ thấy nó luôn đúng.

Nghĩ về ngày này năm ngoái, mẹ nảy ra ý định làm một chút kỉ niệm gì đó cho T. Thế là với trình độ vi tính "siêu phàm" của mình, mẹ bắt đầu vò đầu bứt tóc bứt tai ngồi mày mò tìm cách viết tiếng Việt, upload hình, upload nhạc nền, bài hát vào blog. Những ngày đầu làm blog mẹ thấy mình thật ngố. Ngay cả chọn tên cho nhà mình mẹ cũng chẳng biết chọn làm sao. Thế là đi vòng vòng mấy website của những cô, dì thích nấu ăn như mẹ, thì thấy họ hay đặt tên blog là A corner of..., Little house of...., ....'s sweet home,.vv...và...vv...
Cuối cùng thì mẹ dừng lại ở cái tên Tammy's tiny house, vì thấy nó gần gũi với mình.
"Ngôi nhà nhỏ của Tammy" đúng quá rồi còn gì! Nhà mình đang ở Warren thì nhỏ xíu nè (nghĩa đen), và cái blog này (nơi chỉ đơn thuần lưu giữ các kỷ niệm cỏn con của gia đình mình) cũng là nhỏ xíu (nghĩa bóng) so với một thế giới ảo rộng lớn đầy màu sắc. Hơn nữa, một cái tên đơn giản bằng tiếng Anh như vầy sẽ như một "một chiêu dụ dỗ nhẹ nhàng" để lôi cuốn T vào học và đọc tiếng Việt (Hì, mẹ là mẹ nghĩ vậy thôi, chứ còn chưa biết nó có hiệu quả với T không à :-))

Rồi đến những rắc rối khi mẹ muốn lồng nhạc vào bài viết (vì mẹ thích nhạc), để tên blog vào hình, hoặc muốn ghép hình to nhỏ, màu mè này nọ vào blog nhìn cho vui cửa vui nhà. Lại phải lò dò từng bước... Mẹ chẳng giỏi vi tính đâu, cũng chẳng siêng năng lắm đâu. Nhiều khi chụp được hình T cả đống, nhưng lại lơ lơ, lại ngán cái màn đặt tên, sửa hình, nên không thèm cất vào đây. Nhưng có lẽ viết blog cũng hơi "gây nghiện" giống như cafe á nha, vì càng viết mẹ lại càng thấy thích. Thích khi thấy những những dòng cảm xúc của gia đình được lưu giữ một cách thứ tự theo ngày tháng; thích vì lâu lâu đọc lại những bài viết cũ, nhìn những hình ảnh cũ, mẹ có thể tưởng tượng lại thời điểm lúc ấy T đang như thế nào; và thích vì những bữa ăn từ đơn giản cho tới cầu kỳ của gia đình mình cũng thỉnh thoảng được bưng lên đây, như là một cách tự- làm- hài- lòng- mình khi thấy rằng mình- cũng- biết- nấu- ăn- chứ bộ!:-P.....

Thắm thoát vậy mà đã được một năm rồi....
Hôm nay thì mẹ có thể hào hứng khoe rằng, ngôi nhà nhỏ của con đã được tròn 1 tuổi rồi đó. Mẹ cảm ơn Ba S (người đã luôn ủng hộ tinh thần mẹ một cách nhiệt tình, cho mẹ có hứng sơn phết trang hoàng ngôi nhà), mẹ cảm ơn T ( nhân vật chính sống động và mỗi-ngày-mỗi-mới của ba mẹ), cảm ơn ông bà Ngoại, Cậu Mợ 3, tất cả bạn bè và cả những người tình cờ dạo qua nhà mình đã góp phần làm cho blog thêm nhiều kỷ niệm.

Hy vọng trong những năm về sau, mẹ sẽ viết siêng hơn, sẽ năng chụp hình hơn để cho ngôi nhà nhỏ của T luôn vui tươi và ấm áp, giống như những vui tươi và ấm áp mà con đang mang đến cho ba mẹ mỗi ngày.

Nhạc nền: Endless Love (Nguồn: nhaccuatui.com) (Như là một cách thể hiện tình cảm của Ba Mẹ dành cho T và cho T's tiny house)

ps: Tựa bài câu đúng nguyên câu của nó phải là "Thời gian như bóng câu qua cửa sổ", nhưng mẹ thích chữ "thềm" hơn, nghe văn vẻ và nhẹ nhàng hơn tí:-)