Sunday, January 20, 2013

Pete the Poodle

Nhà mình không nuôi chó mèo (và nhất định sẽ không bao giờ nuôi- sợ mùi, sợ sán lãi, và sợ lông chó, mèo lắm lắm), nên T tìm niềm vui từ nhũng con chó mèo nhồi bông.
 
Cô giáo có một con chó nhồi bông nhỏ, gọi là Pete, the Poodle. Mỗi cuối tuần Pete sẽ được đưa cho một bạn đem về nhà chơi. Đến thứ Hai đàu tuần mang vào trả lại cho cô, kèm thêm trong túi xách đựng Pete là một cuốn nhật ký, cha mẹ sẽ ghi lại vài dòng xem cuối tuần đó bé tham gia với Pete những hoạt động gì.
 
T thì mê lắm, chơi, ngủ, ăn gì trong hai ngày thứ Bảy và Chủ Nhật cũng đều mang Pete theo (ừ mà lạ ghê, mẹ đọc trong nhật ký của Pete, thấy các bạn kia cũng "mê" Pete y chang như bé T vậy. Có phải đây là tâm lý "Cái gì không phải của mình thì luôn quý, luôn đẹp" khong ta !!!)


Ngày cầm Pete về nhà

 Chơi

Ngủ

Chủ nhật đi ăn KFC cũng ôm Pete theo
 
Cho Pete uống pepsi :-)
 
 
****Nhưng có một chuyện hổng biết là tình cờ trùng hợp hay sao mà đến thứ Hai T, hôm đem trả Pete cho cô giáo) thì T cũng bắt đầu sốt và bệnh luôn. Bệnh nặng lắm nha, cả mùa đông chưa thấy T bị như vậy lần nào. Sốt, ho, sổ mũi, lừ đừ vật vờ ghê lắm...Thế là nguyên tuần đó T bị mẹ úm ở nhà. Mẹ thì nghĩ rằng anh chàng Pete này là nguồn bệnh chứ chẳng đâu xa, vì đang mùa cúm mà, Pete lại được chuyền tay từ đứa trẻ này sang đứa trẻ khác, mà đứa nào cũng cả ngày ôm ấp, hôn hít, sờ mó nó, thì sao mà không vương vấn lại vài con virus kia chứ.
 
Haizza,... nghĩ vậy mà ngại quá, hổng dám có ý kiến với cô giáo, tại vì đó chỉ là suy đoán của mẹ thôi, chứ đâu có bằng chứng y khoa cấy ra được con vi trùng, virus nào từ Pete đâu, thôi thì con mình mình lo, cho nghỉ dưỡng hết tuần lễ. Con bệnh xong thì mẹ cũng bị lây luôn, liệt giường liệt chiếu thêm 2 tuần nữa.
 
Thiệt là hổng biết nói sao luôn....