Người ta thường nói "Thu vàng", nhưng mùa thu bên này thì thật muôn màu muôn vẻ. Tuy nhiên, đẹp thì đẹp thiệt đó nhưng cũng hãi hùng lắm, vì mùa này cũng gọi là "mùa gió". Những cơn gió lạnh buốt vô tới xương thổi phần phật như cuồng phong khiến cho những thi sĩ nếu có lãng mạn dữ lắm thì cũng chỉ dám ngồi trong nhà nhìn ra để làm thơ thôi. Giống như mẹ đây, nhìn lá đổi màu đẹp quá, nên nổi cơn lên định làm một "bộ sưu tập ảnh Thu Lãng Mạn", nhưng cuối cùng chỉ dám ngồi trong xe chụp chụp nhá nhá được vài tấm rồi dzọt. Lạnh ghê hồn!
Kết quả của việc chụp chụp nhá nhá là đây:
Này là hình ảnh "kinh điển" của mùa thu. Lá vàng rơi đầy sân.(cái này mà có "Con nai vàng ngơ ngác" nữa thì tuyệt cú mèo ! (..."Con nai vàng ngơ ngác. Đạp trên lá vàng khô... "Tiếng Thu- Lưu Trọng Lư)
Những chiếc lá nửa vàng nửa xanh gợi nhiều cảm xúc
Lá vàng nhưng cỏ vẫn còn xanh mướt
Lá đỏ
Lá cam
Mẹ phải lật đật nghe nhạc, đọc thơ mùa thu lẹ lẹ, vì chỉ cần thêm một tuần đầy gió như vầy nữa thì sẽ bị "mất cảm xúc" rồi :-P (ồ , không đâu, lúc đó chắc đâu đó sẽ vẫn còn "Chiếc Lá Cuối Cùng" như trong truyện của O. Henry") (chà, máu "chuyên Văn" lâu lâu lại nổi lên một cách "thiếu kềm chế" rồi :-)