Vậy mới nói. Tự nhiên hứng hứng rủ nhau lái xe qua Windsor (Canada) chơi. Nói nào ngay thì cũng chẳng xa xôi gì, chỉ hơn 40 phút lái xe là tới hà, lại còn có dịp xài thử cái Passport Card (dạng thẻ giống như ID, chứ không phải dạng cuốn sổ nhỏ như hồi nào giờ). Card này xài được khi qua Canada, Mexico, Carribean, và linh tinh cái gì nữa đó quên rồi. Nói chung đi gần gần Mỹ thì được, chứ về VN thì vẫn phải dùng cuốn sổ Passport kia.
Lâu ngày trở lại (chính xác là từ hồi có bầu T 6 tháng, đi qua Canada chơi cùng với gia đình bé M hôm má M đi thi quốc tịch ở Detroit, thi đậu rồi khoái quá nên kéo nhau qua Windsor ăn dim sum), thấy Windsor nghèo quá, dân chúng đi đâu hết rồi, nhà cửa cũ kỹ bỏ hoang. Chỉ có khúc bờ sông là vẫn còn đẹp.
Lâu ngày trở lại (chính xác là từ hồi có bầu T 6 tháng, đi qua Canada chơi cùng với gia đình bé M hôm má M đi thi quốc tịch ở Detroit, thi đậu rồi khoái quá nên kéo nhau qua Windsor ăn dim sum), thấy Windsor nghèo quá, dân chúng đi đâu hết rồi, nhà cửa cũ kỹ bỏ hoang. Chỉ có khúc bờ sông là vẫn còn đẹp.
Lại còn nhiều cái bực mình quá lắm.
Đậu xe xuống bờ sông chơi, nó bắt đóng 2 đồng (bên Mỹ đậu xe free). Không có tiền kẻng, nó không chấp nhận tiền giấy, chỉ chấp nhận credit card. Chạy tới nhà hàng kế nên đổi tiền nó không chịu đổi. Quẹt credit card xong nhìn lên thấy nó in thêm: phí chuyển tiền mất 3 đồng nữa. Nhìn chỉ muốn la làng lên giống Vi Tiểu Bảo "Con bà nhà nó, 18 đời tổ tông con rùa đen!". Gì mà đậu xe mất tới 5 đồng bạc.
Lại còn "nghiệt ngã" hơn nữa khi 5 đồng vừa bị cướp đó chỉ đủ đậu xe đến 6PM thôi (nhìn đồng hồ thì thấy đã hơn 5 giờ rưỡi rồi). Qua 6 giờ chiều, muốn đậu thì phải đưa thẻ cho nó cướp thêm 5 đồng nữa. Má ơi, thôi nhảy xuống chụp hình lẹ lẹ rồi dzọt cho rồi. Thiệt bó tay!
Say bye bye Canada, không hẹn ngày tái ngộ !!:-((
Thôi về Mỹ đi chơi công viên Mỹ vậy
Hồi đó T sợ con ngựa này lắm lắm, mỗi lần tới gần thôi là đã khóc hét lên. Giờ lần nào đi chợ cũng phải thủ sẵn vài cents cho nàng cà rọc cà rọc :-)
Thôi coi như vậy cũng hết một buổi chiều ngày thứ Bảy. Cuộc sống mà, có lúc vui, cũng phải có lúc bực mình bực mẩy chứ ha. Chứ không lẽ tối ngày cứ cười hề hề, giống khùng, coi sao đặng !