Thông thường đường phố ở Mỹ buồn nhất là những ngày lễ lớn như Thanksgiving, hoặc Xmas, ra đường vắng te, không một bóng người. Đó là vì người ta quan niệm rằng đây là những dịp hiếm hoi để cả gia đình đoàn tụ với nhau, ngồi xuống hàn huyên tâm sự, và cùng nhau dùng 1 bữa tối vui vẻ.
Năm nay đại gia đình mình cũng vậy, thật là quá hiếm hoi khi có một dịp cả nhà từ tứ xứ cùng về, ngồi lại với nhau ăn một bữa ăn ấm cúng. Vậy chứ cũng chưa phải là đầy đủ hết, vì thiếu Cậu Cả ở Cali, và Cậu Ba ở Úc không có mặt được.
Lăng xăng chuẩn bị bàn tiệc với mỗi người một món: Bà Ngoại là bếp trưởng với nồi Ragu, Má Năm phục vụ 2 con gà nướng bơ, Mợ Ba với thịt bò Úc (nhưng bị mẹ ướp thành hơi mặn:-(( ), mẹ với ổ bánh kem mua ngoài tiệm và mấy gói chả giò cũng mua ngoài tiệm luôn :-P, Mợ Hai thì lo bày trí sắp xếp bàn tiệc nước nôi
Năm nay đại gia đình mình cũng vậy, thật là quá hiếm hoi khi có một dịp cả nhà từ tứ xứ cùng về, ngồi lại với nhau ăn một bữa ăn ấm cúng. Vậy chứ cũng chưa phải là đầy đủ hết, vì thiếu Cậu Cả ở Cali, và Cậu Ba ở Úc không có mặt được.
Lăng xăng chuẩn bị bàn tiệc với mỗi người một món: Bà Ngoại là bếp trưởng với nồi Ragu, Má Năm phục vụ 2 con gà nướng bơ, Mợ Ba với thịt bò Úc (nhưng bị mẹ ướp thành hơi mặn:-(( ), mẹ với ổ bánh kem mua ngoài tiệm và mấy gói chả giò cũng mua ngoài tiệm luôn :-P, Mợ Hai thì lo bày trí sắp xếp bàn tiệc nước nôi
Đây là phần cảm động nhất của buổi reunion, Khang đọc thiệp Giáng Sinh của Cậu Ba gửi, và Bà Ngoại phát tiền lì xì của Cậu Ba cho từng nhóc một.